Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

Tranh Thơ


khong vien



Ru hồn
trong mộng đêm khuya

Sơi tơ sợi nhớ

buông chia bên đèn


Vo tròn một giấc sơ nguyên

Nụ hôn tiếng hát

hồn thơm bóng gần


Em về phơi mở gót chân

Huơng mùi lan quế

hồng ân dập dìu


Giọng em thành quách đổ xiêu

Môi cuời Mắt để

còn nhiều ngây thơ


Bao năm trông đợi ngóng chờ

Bao nhiêu cho đủ

ngôn lời thế gian


Em từ nũng nịu dung nhan

Nguồn xanh suối mát

âm đàn hồi sinh


Ơn em - vũ trụ chi tình


















Khe khẽ


Khe khẽ thôi Anh đừng dẫm đau chiếc lá
Một nhớ hai thương hong khô dạ héo lòng
Vùi dập bên đường trơ trọi nỗi niềm mong
Thu dần tàn mênh mông ,đông chớm giá

Khe khẽ thôi Anh ngón tay khêu sợi tóc
Che dấu bồi hồi nét ngọc thoáng ngây thơ
Thơm hơi thở bừng lại nửa giấc mơ
Môi chạm môi không giờ trăng lấp lửng

Khe khẽ thôi Anh, ngập ngừng màu hoa pháo
Tuyết đổ ngoài sân đơm chiếc áo trắng trong
Rượu ngấm trên môi ,môi hé nở nụ hồng
Vui hai họ nhẫn lồng se duyên thắm

Khe khẽ thôi Anh ...Nguợng ngùng - Xấu hỏ





























Chờ ai


Còn đây nửa gối chờ ai
Nửa chăn lạnh lẽo phôi phai tháng ngày
Thử ru em ngủ cho say
Bằng vòng tay ấm ngất ngây hôn nồng

Bằng tia nắng nhạt chiều đông
Bằng vành trăng mọng giữa lòng đại dương
Ru em vào giấc mộng thường
Theo Anh về bến thiên đường không tên

Giật mình tiếng mọt buồn tênh
Giấu đâu cho hết nửa đêm chập chờn













Photobucket









Chiều chủ nhật

Chiều chủ nhật dịu dàng áo trắng
Cánh diều non cõng nắng vờn theo
Nón nghiêng che mắt trong veo
Dưng buồn len lén vòng vèo không tên

Chiều chủ nhật bên thềm nhỏ đợi
Khói thuốc giăng từng sợi mong manh
Bụi đường có bám áo Anh
Ba lô mang nặng một nhành bạch lan

Chiều chủ nhật sao đành quên lãng
Bước phong trần vạn nẻo cơ duyên
Nhớ nhung rối sợi tóc huyền
Bờ xa thăm thẳm néo thuyền rối dây


Kiều Thu





Trang thơ M and Me









Không thèm


Bấy giờ trời lại đổ mưa
Mái hiên nho nhỏ còn thừa chờ ai
Mưa rơi tí tách rơi hoài
Người ta không đến góc ngoài lạnh căm

Đằng kia đâu có xa xăm
Dù che đôi bóng thì thầm dưới mưa
Những chùm phượng đỏ đong đưa
Môi người con gái cũng vừa nhận hôn

Len lén một chút dỗi hờn
Mặc trời mưa gió đường trơn nhỏ về
Dẫm lên những chiếc lá me
Lên những cánh phượng thương hè đơn côi

Không thèm năn nỉ nhỏ ơi
Người ta chắc có chỗ ngồi trú mưa
hoami








Không Anh


Không Anh
gốc phượng buồn tênh
Mong lần hò hẹn
khắc tên đôi mình

Ngác ngơ
l
ạc bước đường tình
Một bờ vai tựa
giữa nghìn ước mơ

Không Anh
mặn đắng vần thơ

Bạc đầu con sóng
bơ vơ biển chiều

Bóng nghiêng
đổ dáng cô liêu

Thương người con gái
chưa yêu đã buồn

Không Anh lạc lõng nửa hồn
Trái tim ở trọ
nguyện chôn chờ người

Kieuthu


















Chủ nhật


Xót xa chiếc lá cuối cùng
Cuốn theo chiều gió lạc vùng hư vô
Ngày xưa hai đứa ngây thơ
Đuổi chuồn bắt bướm chẳng ngờ gì nhau

Chủ nhật thơ thẩn vườn sau
Nhỏ thay áo mới tiệp màu cỏ non
Lén Me dặm một chút son
Tóc thề e thẹn bám tròn bờ vai

Nắng đi nắng hẹn với ai
Cái sân mất bóng đổ dài hàng cau
Cái khăn vò mãi cũng nhàu
Ngón thon nho nhỏ biết đau với tình

Bên kia bờ dậu lặng thinh
Bên đây nhỏ vẫn một mình chờ ai















ocen_30 (600x514, 1874Kb)
78083858_77769774_984 (300x293, 128Kb)

Mưa có ướt gót hài nho nhỏ
Ai đưa về đến ngõ mà mong
Chìm theo bong bóng long đong
Cái bung cái vỡ nhập dòng lênh đênh

Mưa có rớt bồng bềnh theo gió
Nghiêng nửa dù đủ chỗ đợi ai
Bâng khuâng xoắn lọn tóc mai
Thầm thì con gái sợ phai xuân thì

Mưa dầm nắng khép mi nhớ khúc
Khúc giao mùa đùng đục khói sương
Chạm tay chiếc lá thu vương
Người đi kẻ ở đôi đường chia xa

Mưa có ngấm tình pha màu nhớ



78083858_77769774_984 (300x293, 128Kb)

hí hí ...Anh ưi , đang giao mùa nên trời u ám , nhớ mặc áo ấm và giữ gìn sức khỏe nha K













Nhớ Anh




Không cần biết trời mưa hay nắng
Nhỏ âu sầu những lúc vắng Anh
Thả mình trên cỏ mượt xanh
Trời không cao lắm mà đành buông tay


Nhỏ muốn hái cụm mây màu trắng
Có cánh diều ngụp lặn nhởn nhơ
Quyện theo tiếng sáo vu vơ
Ru nhau vào những giấc mơ diệu kỳ


Nhỏ muốn hái những vì sao lạc
Kết nên thành điệu nhạc du dương
Môi mềm chạm phải giọt sương
Hay môi nếm giọt lệ thường nhớ Anh


Nhỏ muốn hái để dành nhiều nữa
Khúc tơ trời bẻ nửa tặng Anh
Ngày mai trời bỗng hết xanh
Còn tình nhỏ đó chòng chành trong tim

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét